- Sáng tác

Thơ tình ta viết
Một chiều cầm lấy vu vơ Mượn người chưa gặp viết thơ tự tình Ta yêu đổ miếu siêu đình Bồng bênh nước chảy, dập dình non cao Buồn thì đêm cạn trăng sao


Là em thôi
Yêu em thôi, đừng yêu thêm ai khác Tìm em đi, đừng đợi đến ngày mai Do dự khiến bước chân em đi lạc Rồi chông chênh tơ rối khúc đêm dài. Thương em thôi, để hồn còn trong xác


Thôi nào
“Thôi nào em...đừng khóc Đừng bỏ nắng bên thềm Thương cũng phải chọn lọc Để tiến tới ấm êm.” “Nhưng nếu em cạnh bên Vẫn chẳng có được hắn...?”


Phai màu
Ta sẽ trở về nơi nguyên bản nhất Khi thân xác hòa vào đẫm một màu Khi trái tim ta chỉ còn đường mật Lời nói bên tai cũng đã thuộc làu. Ta sẽ chẳng dành thời gian chôn cất Hay níu giữ lại một phép nhiệm màu Ta sẽ chẳng phải chịu những thương tật


Vô nghiệm
Môn toán của tôi không được mười điểm Tính toán mãi, rồi lo lắng, chờ trông Chuyện tình tôi cuối cùng vẫn vô nghiệm Thương hết sức, nhưng người chẳng thật lòng.


Chuyện làng tôi
Chẳng có gì đâu khi kể chuyện làng tôi Nó trăn trở như điều chưa nói hết Làng tôi dài xanh như mái tóc Ô trời hồng nghiêng tán đỡ mây che Cửa làng thưa, nắng sớm chảy ngập hè Ngọn gió thở bay la đà khóm trúc


Lối rẽ ở trên trời
Ở trên trời chỉ là một khoảng không Ở trên trời không mang lối rẽ Khi nghìn mét trên cao tên lửa rạch cầu vồng Bê-năm-hai đốt màu xanh muôn thuở Những chiếc F, U, A… Giặc Mỹ Xé tầng bay Đêm tan nhanh pháo sáng trên đầu
