- Sáng tác
Tự sự
Anh cứ nghĩ nếu anh làm thẩm phán Chắc chẳng bị cáo nào bị tử hình đâu Bởi anh xử bằng trái tim thi sĩ Và nỗi đau bạc phếch ở trên đầu!
Trước tượng Puskin
“Cầu em được người tình như tôi đã yêu em “* Puskin sao lại hóa điên Đi đấu súng với người tình của vợ ** Ông chết Nước Nga sụt sùi,bạch dương trút lá Sông Mát xcơ va ngừng chẩy mấy ngày đêm
Thanh thản
Rồi một lần túm lấy Vầng trăng Rót ánh sáng chẩy vào huyết quản Tim sàng lọc bao điều ân oán Giữ lại yêu thương cho vạn vật cân bằng
Thăm bạn
Bạn ở quê ra phố Biết bao nhiêu ngỡ ngàng Người ở phố đón bạn Nhà chật lòng thênh thang Tuổi bốn mươi qua rồi Gặp nhau còn ríu rít Chuyện xa gần tíu tít
Ngôi trường ngày trở lại
Trời thu hương cúc bay nắng nhuộm vàng sắc lá Đất trời mênh mang quá xao xuyến tâm hồn hoa. Vẫn con đường đã qua Bao mùa mưa mùa nắng Mái trường cây rợp bóng
Trước biển
Trước biển cả bao la biết bao điều muốn nói, Muốn biến thành trăm sóng giỡn vô tư, Trước rập rờn những dợn sóng vô bờ, Ta muốn lang thang thành trăm ngàn ngọn gió ...
Lên thành
Ở quê, khăn gói lên thành, Ngồi sau xe bạn, loanh quanh phố phường Dừng chân đứng, mỏi bên đường Trung tâm thành phố, nắng vương chiều về. Người thanh lịch, rộng phố hè Đan tay, chung bước, tràn trề niềm yêu