
- Sáng tác

Thơ văn xuôi: Vừa đi vừa nghĩ
Thứ năm - 13/11/2025 21:13

(Ảnh: Pixabay)
Thơ văn xuôi: Vừa đi vừa nghĩ
(Tặng anh Trương Vạn Thành, Đinh Ngọc Diệp).
Qua trăm năm là lâu hay mau? Bóng cây ít thì đội trời thôi .Khi nắng quá thì trú nhờ lòng từ tâm. Khi mưa quá trú nhờ nỗi buồn. Em cầm đuôi tóc vẩy lãng quên vào gió .Gió mách gì làm tóc bạc thêm…
Túi sau lưng bật khóc. Sỏi cứa máu ứa đỏ chiều. Bầy Dê gặm nhầm cỏ phiêu diêu. Lên đỉnh núi gặm cầu Vồng luyến tiếc. Có ngày sỏi thành kim cương. Tay năm tháng xoè run run lấp lánh. Nỗi đau và tình yêu hoá thạch. Trắng và đen hai màu thổn thức …
Viên kim cương của em màu đỏ. Hay khóc trong chiều bạt gió. Mùa thu đi lững thững vòm cây. Thiên hạ có ngàn người cười có hai người khóc .Khi nhớ về một thung lũng đong mây. Tặng Mưa chiều làm bùng lửa cháy…
Trên cao nhìn những đám mây. Những ngôi mộ của mưa ngàn tuổi. Thấy hai mái nhà ở hai Thiên Hà nằm mơ về nhau. Buột miệng gọi ngôn từ thành sao cháy…
Những câu thơ tặng em thành Sâm Cầm trở lại. Cắt hồ Tây làm hai nửa. Một nửa đựng huyền sử. Hồ Xuân Hương cô đơn chừng nào khi thanh thanh tục tục. Chiêu Hồ quét cổng Cổ Nguyệt Đường không nổi. Nguyễn Du uống chén Hoàng Hoa rồi khóc. Mảnh Lưu Ly cứa xước trang Kiều … Một nửa đựng anh và em . Vừa hôn nhau vừa vỡ … Mơ làm gì mặn thế? Muối ướp hoàng hôn thành ban mai
Anh về trồng ngàn bóng cây
Che cho cát bỏng khóc ngày khóc đêm …
Tác giả: Nguyễn Đức Hạnh



