Anh và đêm

Anh và đêm
Nhặt mảnh hoàng hôn Che thân khô cuối ngày hè nắng cháy, Chiều nát vụn đám mây hồng tan chảy Hóa giọt sương tan trong cõi mơ hồ... Vạc kêu đêm thăm thẳm đáy hư vô

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


ANH VÀ ĐÊM 

(Nguyễn Ngọc Thạch)


Nhặt mảnh hoàng hôn 

Che thân khô cuối ngày hè nắng cháy,

Chiều nát vụn đám mây hồng tan chảy 

Hóa giọt sương tan trong cõi mơ hồ...


Vạc kêu đêm thăm thẳm đáy hư vô 

Lạc lõng bơ vơ anh rủ trăng kết bạn 

Đêm thõng thượt kéo dài đêm vô tận 

Gió than van,mây méo mó u buồn… 


Anh và đêm là hai kẻ cô đơn 

Kẻ u ám ngậm ngùi trong bóng tối 

Kẻ thờ ơ nhặt sương rơi đếm tuổi 

Tàn năm canh đã bạc trắng mái đầu.


Đêm quen rồi, nên đêm có buồn đâu,

Cứ sâu thẳm, cứ dãi dầu năm tháng.

Anh gom hết khối tâm tình trống vắng,

Đợi cuối ngày câm lặng 

Gửi vào đêm…


ngocthachnguyen 16/06/2024