Bố vợ
- Thứ hai - 01/01/2024 16:13
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
(Ảnh: Ngô Loan)
BỐ VỢ
(Trương Minh Hiếu)
Có ai như bố vợ tôi không
Chẳng chạy ra đón đâu khi rể về đầu ngõ
Bằng vội vã bước chân ồn ào như tiếng gió
Mà ngồi tựa bình yên và rạng rỡ mắt cười hiền
Ông kéo ghế, mời trà, hỏi chuyện triền miên
Rồi ngợi khen cả những điều chưa có thật
Về hạnh phúc cháu, con, về công danh, tiền bạc
Chỉ là bữa cơm nhà mà đủ đầy như đãi khách đường xa
Đâu ngại nề hà nói lại chuyện đã qua
Rể không sống nơi xa, phải là người có học
Biết yêu thương, chăm nom, đùm bọc
Là điểm cộng cho người dưng bước qua cửa vào nhà
Thích đôi giày, cái áo, muốn đi xa
Như chỉ có người lo là con rể
Đời vương tiếng bể dâu, còn ông thì mặc kệ
Tấm chân tình, hiếu nghĩa, phận lại qua
Hơn ba chục năm rồi như mật mới trút ra
Niềm thương cho tôi với ông là có thật
Lúc khách khí vẽ bày, khi thẳng băng ruột thịt
Sau mưa cả gió ngàn thì rể mãi là con