Chỉ mùa xuân mới hiểu

Chỉ mùa xuân mới hiểu
Chỉ mùa xuân mới hiểu tim em còn thổn thức Bao non tơ, em gói nỗi dịu dàng Chỉ mùa xuân mới hiểu em đa mang Vẫn khao khát những tháng năm tuổi trẻ.

(Ảnh: Đặng Văn Tôn)


CHỈ MÙA XUÂN MỚI HIỂU

(Phan Hà)


Chỉ mùa xuân mới hiểu tim em còn thổn thức

Bao non tơ, em gói nỗi dịu dàng

Chỉ mùa xuân mới hiểu em đa mang

Vẫn khao khát những tháng năm tuổi trẻ.


Chỉ mùa xuân mới hiểu em ấm êm và dịu nhẹ

Những non tơ em giữ lại cho riêng mình

Bấy nhiêu năm, tổn thương giờ đã cũ

Em dịu dàng, chắp lại những non xanh.


Em người đàn bà cũ

Vá lại những niềm đau của riêng mình

Chỉ mong một ngày các con cất cánh

Em trở về đúng nghĩa của em thôi


Bấy nhiêu năm, hy sinh thế đủ rồi

Cũng chỉ mong một ngày giông bão

Em gặp được người thương dù mộng ảo

Trân trọng yêu em, năm tháng đủ đầy.


Em người đàn bà cũ

Gói mọi đau thương bằng hai chữ vừa đủ

Đủ ưu phiền. Đủ tổn thương. Đủ yêu con

Còn mọi thứ với em giờ xa xỉ quá

Trái tim em, vá chằng vá đụp

Mọi nỗi đau, giá như hoá giá được cho đời