Chiếc lá mùa Thu!

Chiếc lá mùa Thu!
Cây bỏ rơi mấy chiếc lá đang cười Ô Thước gãy, Thu đã vào độ ngấu Những lão cây vươn cánh tay xương xẩu Xua lũ quạ đen tan tác giữa khung trời



CHIẾC LÁ MÙA THU!

(Nguyễn Ngọc Thạch)
 


Cây bỏ rơi mấy chiếc lá đang cười

Ô Thước gãy, Thu đã vào độ ngấu

Những lão cây vươn cánh tay xương xẩu

Xua lũ quạ đen tan tác giữa khung trời


Mưa tấm tức rơi chát mặn tới đầu môi

Vầng trăng xám chẳng nói lời tâm sự

Mới vào Thu mà Hè như rất cũ

Trốn biệt tăm như chẳng có giao mùa...


Ta đầu trần chân đất giữa cơn mưa

Khát cháy họng dẫu mùa Thu sũng nước

Ta khao khát một đôi chân nhẹ bước

Thẽ thọt bên ta...quen thuộc đến lạ lùng


Linh hồn ta ngập mưa bão mông lung

Thành chiếc bóng não nùng bên cánh lá

Vần vũ gió cuốn về nơi xa lạ

Cây đã đánh rơi những chiếc lá thật rồi...


Ngày 8/8/2020

(P:S.   Mưa như chưa bao giờ được mưa...)