Cô rất nhớ em

Cô rất nhớ em
Cô lại nhớ trò rồi những người con gái ấy những người trai nay chững chạc trưởng thành. Họ ở khắp mọi nơi miền nam, đất cảng nước ngoài hay bên ruộng lúa, bờ ao. Họ đã thành mẹ, thành cha Họ giáo dục con


(Ảnh: Phương Thủy)


 

 

CÔ RẤT NHỚ EM

(Nguyễn Phương Thủy gửi các học trò cũ)

 

Cô lại nhớ trò rồi

những người con gái ấy

những người trai 

nay chững chạc trưởng thành.

Họ ở khắp mọi nơi

miền nam, đất cảng

nước ngoài hay bên ruộng lúa, bờ ao.

Họ đã thành mẹ, thành cha

Họ giáo dục con

như cô đã từng dìu dắt họ

thuở nguyên sơ 

tóc ngắn

bện nơ hồng. 

 

Giá như!

Giá như mỗi năm khi thu về hớn hở,

trống gõ tựu trường cô lại đến thăm em!

Giá như ngày vui em thành chồng thành vợ

cô hát tặng em ca khúc ngọt ngào

Và nếu có, những khi đời xô đẩy

bão gió đầy vơi, con sóng cả giận hờn

nước mắt rơi

nâng bàn tay cô đỡ 

dáng em buồn

cô ôm ấp, ủ che... 

 

Các em hỡi!

Thời gian đã cho mình thật nhiều

Cho cô gặp em

Những tâm hồn là hoa thắm nở

Ngát hương thơm thao thiết dặm trường

Dẫu là xa

Dẫu có thể là đã muộn

Cô vẫn nguyện cầu

Học trò luôn may mắn

Hạnh phúc ở bên, hạnh phúc thật gần.

 

Cô rất nhớ em.

 

08.11.2025