Đợi chờ

Đợi chờ
em thủ thỉ vào tai anh hỏi nhỏ mãi đợi chờ, anh có giận em không? ngắm nụ hoa he hé giữa môi hồng anh đắm đuối nghe cõi lòng tan chảy… chiều hoàng hôn phủ sắc vàng thơm ngậy


(ảnh: Tam Tran)




ĐỢI CHỜ...!

(Nguyễn Ngọc Thạch)

 

em thủ thỉ vào tai anh hỏi nhỏ

mãi đợi chờ, anh có giận em không?

ngắm nụ hoa he hé giữa môi hồng

anh đắm đuối nghe cõi lòng tan chảy…

 

chiều hoàng hôn phủ sắc vàng thơm ngậy

anh thẫn thờ mong mỏi đợi mây bay

đợi lá vàng lơi lả rụng vào tay

đợi sương trắng phủ cho đầy nhung nhớ!

 

khi bóng tối phủ rèm che khung cửa

anh lại chờ mê muội giữa màn đêm

trăng hạ tuần bẽn lẽn nhú mầm lên

anh đăm đắm đợi môi mềm rực lửa

 

bình minh chớm hoa mặt trời hé nở

tàn đêm rồi anh trăn trở chờ em

phút nhớ nhung đi lững thững vào quên

chợt ánh sáng thổi bùng lên rát bỏng…

 

quen chờ đợi giữa niềm yêu phủ mộng

tim khắc đầy hình bóng của em thôi

rồi chờ mong xuyên suốt cả cuộc đời

mà  chẳng biết dẫu nửa  lời trách giận...!

 

    NTN.             Ngày 03/11/2018