Gia vị đời ta

Gia vị đời ta
Giận hờn với lại ghen tuông Món gia vị ấy ta thường nhâm nhi Kể ra năm thoảng, mười thì chan vào “bữa tiệc” nhiều khi cũng tình

(Ảnh: Kim Anh)


GIA VỊ ĐỜI TA 
(Tác giả: Kim Chuông)


Giận hờn với lại ghen tuông

Món gia vị ấy ta thường nhâm nhi

Kể ra năm thoảng, mười thì

chan vào “bữa tiệc” nhiều khi cũng tình

Lửa rơm cháy bất thình lình

ta mang tro lặn lại mình cũng hay ...


Bạn ta khổ cái nỗi này

Vợ thì đã cũ, hồn đây chưa già

Ngực đeo hai quả núi mà

nhiều khi nham thạch động là phun lên


Người ghen theo "nghệ thuật mềm" 

giống như nước đục khơi miền nước trong

Người ghen như súng lên nòng

Người ghen cài bẫy, đặt tròng giật dây

Người ghen như Hoạn Thư này

Người ghen mát nước thối cây ai ngờ


Bạn ta vừa dính vào thơ

Vợ ghen không kịp, làm ngơ cho rồi

Vợ ta giờ chán mớ đời

Chả ghen cũng chả buông lời nông sâu

Xưa ta lẻn lối sông Cầu

Em ra sông Hóa, chặn đầu sông Chanh

Ta mê cô gái chợ Giành

Em nghi cái Cải, cái Canh chợ Chùa

Nhiều khi ta bị em lừa

dắt đi xem Mít, xem Dưa vườn người

Ngộ ra, em "bẫy" ta rồi

lạ chưa, lúc ấy em vui kiểu gì

Ta hồn nhiên lại nhu mỳ

lừa ta, nửa cái liếc thì ta toi


Ghen à? Chưa hẳn Yêu ơi

Thương nhau ta tự đắp bồi cho nhau

Chẳng khuyên đổ củi vào dầu  

Ghen tuông chút đủ dậy màu tình yêu 


Ghen tuông gia vị ít nhiều

Cho ta trẻ lại những chiều  già nua

                             
K.C (9/10/2017)