Hạ buồn
- Thứ năm - 15/05/2025 15:41
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)
HẠ BUỒN!
(Nguyễn Ngọc Thạch)
Hàng cây tràn ngập tiếng ve,
Buông lời nhắc nhở mùa hè đã sang!
Đường quê rực rỡ nắng vàng,
Mây hồng hờ hững lang thang cuối trời...
Con sông êm dịu dòng trôi,
Vỗ về âu yếm lên đôi bờ tình.
Hoa cười đón ánh bình minh.
Giọt sương vẫn đọng lung linh trên cành!
Gió đưa hơi ấm trong lành...
Thổi vào nỗi nhớ ta dành cho nhau!
Tiếng ve nức nở gọi sầu,
Phượng buồn ngơ ngác..Hỏi đâu bóng nàng?
Chiều buông thưa thớt nắng vàng..
Mình tôi thơ thẩn dưới hàng Phượng xưa!
Bóng nàng như thực,như mơ..
Cảnh xưa còn đó,nàng giờ nơi đâu?...
Đêm hè lấp lánh trời sao,
Như ngàn giọt nhớ rụng vào tim tôi!
Xa xăm văng vẳng mấy lời
Cuốc kêu than thở...Chuyện tôi với nàng!
Ngẩng đầu lên ánh trăng vàng,
Cũng đang chia sẻ...Chuyện nàng với tôi!
Xa nhau biết bấy lâu rồi?
Vẫn chưa nói kịp một lời Yêu thương!
Biệt ly đôi ngả đôi đường,
Hạ về man mác..chút vương vấn nàng!...
Ngày 25/04/2015