Hồn quê

Hồn quê
Hồn quê mình Là rau lang luộc Chấm mắm cáy mắm cua Nồng vị phù sa Là bánh cuốn làng Kênh Cay mùi cà cuống Kẹo Sừu Châu giòn gió bấc mùa đông

(Ảnh: Kim Anh)


HỒN QUÊ

(Nguyễn Quốc Văn)

 

Hồn quê mình 

Là rau lang luộc 

Chấm mắm cáy mắm cua 

Nồng vị phù sa

 

Là bánh cuốn làng Kênh 

Cay mùi cà cuống 

Kẹo Sừu Châu 

Giòn gió bấc mùa đông

 

Hồn quê mình 

Rau muống cằn bãi sông

Tương làng Bái, 

Rau cần làng Thượng

Cải bắp Cổ Gia, 

Điện An rau diếp

Cá Cổ Nông 

Đẩy xiếc dậm giữa dòng

 

Hồn quê mình 

Cá rô cá diếc 

Kho diềng khô 

Ủ dấm trấu vàng 

Những đụn rạ đụn rơm tròn lẳn 

Trâu nhai mùa

Nhóp nhép giữa canh khuya

 

Hồn quê mình 

Mái cầu cong sông Ngọc 

Bánh đúc bánh đa 

Bày mẹt chợ Viềng

Bánh khúc nóng 

Thơm mưa phùn thơm thảo 

Khói lam chiều 

Vương vít mái nhà tranh

 

Đêm rả rích 

Tiếng nhạc đàn bầy dế

Kẽo kẹt trưa hè 

Võng mắc bụi tre

 

Hồn quê mình 

Trưa hè nhức tiếng ve 

Gà gáy sớm 

Chuông nhà thờ bốn phía

 

Chó sủa bóng trăng 

Đêm thanh lạnh vắng 

Đèn nhà ai 

Còn sáng những trang văn

 

Cối xay thóc 

Ù ì nặng nhọc 

Nhịp chày quê thình thịch 

Giã trắng đêm

 

Hồn quê mình 

Gạo tám xoan Đồng Quỹ 

Chuối ngự đền Trần 

Vỏ mỏng thơm hương

 

Lai láng rượu 

Những chàng say ngất ngưởng 

Mang bầu thơ sông Vị 

Dáng Tú Xương…