Khóc

Khóc
Lời rút từ gan ruột Nên nước mắt trào ra Không sao, em cứ khóc Khóc được, nhẹ lòng mà Toàn những người lao động Chỉ làm công ăn lương


(Ảnh: Đặng Văn Tôn)

KHÓC

(Nguyễn Minh Tâm)


Lời rút từ gan ruột
Nên nước mắt trào ra
Không sao, em cứ khóc
Khóc được, nhẹ lòng mà

Toàn những người lao động
Chỉ làm công ăn lương
Khóc trước vành móng ngựa
Nghe mà não lòng thương

Bao nhiêu là số phận
Hẩm hiu đến thế này
Cúi đầu như dấu hỏi
Trời xanh ơi, có hay...?

Phiên tòa buổi chiều nay
Nặng như là đeo đá...