Kỷ niệm một chiều Sài Gòn

Kỷ niệm một chiều Sài Gòn
Hôm ấy Phương Thủy được "gặp" Sài Gòn trong chiều lộng gió - ngọn gió nghịch ngợm vui tươi tò mò ùa ạt bay khắp thành phố - ngọn gió đậm hương muối biển - ngọn gió thơm mùi xoài, ngọt hương dứa chín - ngọn gió nồng hơi thở của mấy triệu con người,

(Ảnh: Từ trái sang phải Nhà thơ Nguyễn Thị Toán, Bùi Thanh Huyền và Nguyễn Phương Thủy)


KỶ NIỆM MỘT CHIỀU SÀI GÒN

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Hôm ấy Phương Thủy được "gặp" Sài Gòn trong chiều lộng gió - ngọn gió nghịch ngợm vui tươi tò mò ùa ạt bay khắp thành phố - ngọn gió đậm hương muối biển - ngọn gió thơm mùi xoài, ngọt hương dứa chín - ngọn gió nồng hơi thở của mấy triệu con người, mồ hôi lăn khóe mắt, bờ mi - ngọn gió lau khô những giọt nước mắt của trẻ thơ vòi vĩnh giận hờn, của vợ dỗi chồng, của cha thương nhớ quê xa - ngọn gió gọi tình yêu về với cội nguồn giản dị ngon lành vị hổ tiếu, cà phê - ngọn gió Sài Gòn - thành phố tôi yêu quý. Hôm ấy - một ngày hồng của Phương Thủy - một ngày ấm mãi con tim. Hôm nay trong mùa thu se se cảm xúc, lành lạnh bờ vai - Phương Thủy nhớ ba người mình được gặp hôm ấy - chị Bùi Thanh Huyền - một nhà thơ và nhà văn mà bao lớp đàn em của Thái Bình ngưỡng mộ - Chị Nguyễn Thị Toán - một nhà thơ, nhà bình luận văn học với một phong cách riêng - sâu sắc, dịu dàng - những bài thơ của chị đã chinh phục lòng người, với cách nhìn bén nhạy, thông minh - những bài bình luận của chị đã mở rộng con đường giao lưu - hội ngộ của độc giả, tác giả và người thứ ba là anh rể đằm vị yêu chiều, sang trọng của gia đình thơ văn Nhà Búp (xin phép không gọi tên). Lần đầu tiên Phương Thủy được tay bắt mặt mừng với họ, mặc dù đã quen biết nhau, đã trân quý nhau từ mùa xuân năm trước, trong biển văn thơ - tình. Quán ăn Huế - chị Bùi Thanh Huyền chiều người xa xứ cho chọn đặc sản, chị giới thiệu những món ngon. Đặc biệt quán đó có "họ" với Trịnh Công Sơn - tác giả của những bài ca tuyệt tác để đời - cô em gái nhạc sĩ là chủ quán ăn Trịnh đẹp thơ mộng này. Tôi ăn, tôi ngắm, tôi nghe và huyên thuyên cười nói và tôi CẢM NHẬN - hạnh phúc. Một bất ngờ tiếp theo - chúng tôi nâng ly chúc mừng sinh nhật người cha đã quá cố của anh rể Nhà Búp, hôm đó là ngày sinh nhật ông. Dường như trong tia nắng lọt qua tán lá trước thềm có ánh mắt nụ cười của người cha ấy hướng về chúng tôi. Chia tay chị Bùi Thanh Huyền, chia tay những bài thơ câu chuyện chị kể, chia tay quá khứ diệu kỳ - một ngày sinh trăm năm về trước của người cha, chia tay ánh mắt nụ cười duyên dáng trẻ trung của chị, chia tay anh rể lịch thiệp hiền hòa ... Còn lại chiều ... còn lại một buổi chiều! ... cho tôi và chị Nguyễn Thị Toán. Chị và tôi, đồng lòng hớn hở ... như học sinh tự nhiên được nghỉ học (thầy bị ốm chẳng hạn) ... không về nhà ngay mà rủ nhau ... đi vào CHIỀU - một chiều Sài Gòn mênh mang gió và nắng - còi xe - người - náo nhiệt. Cà phê, công viên, chụp ảnh, tâm sự chuyện đời, ngồi bên nhau. Những bông hoa dạt dào ngả nghiêng trong gió sà xuống níu tay tôi, quyện tóc tôi, rủ rê chúng tôi vào một tối Sài Gòn thơm ngon bún phở. Chia tay chị, thành phố đã rực rỡ điện, rực rỡ như hòn ngọc tỏa sáng tâm hồn tôi.

 

Nhớ các chị nhiều, nhớ Sài Gòn lộng lẫy sống động, nhớ ngọn gió mải mê lùa khắp thành phố, gom nhặt niềm vui, xoa loãng nỗi buồn, nhớ hoa hồng nở thao thiết dâng đời những tinh khôi cạn lọc từ mảnh đất quê hương - nước Việt ngàn đời yêu dấu.

 

03.10.2024