Lại kể chuyện mèo

Lại kể chuyện mèo
Chiều nay tôi mừng quá! Vì nghe tiếng mèo kêu Giọng có vẻ giục giã Tôi liền chạy xuống theo... Đúng là tiếng của nó! Tôi nghe lâu thành quen Nhưng khi tôi mở cửa Chẳng thấy bóng bạn hiền...

(Ảnh: Đỗ Ngọc)


LẠI KỂ CHUYỆN MÈO

 

 

Chiều nay tôi mừng quá!

Vì nghe tiếng mèo kêu

Giọng có vẻ giục giã

Tôi liền chạy xuống theo...

 

Đúng là tiếng của nó!

Tôi nghe lâu thành quen

Nhưng khi tôi mở cửa

Chẳng thấy bóng bạn hiền...

 

Tôi tìm quanh không thấy

Liên tục gọi " meo, meo"

Mở hạt trong túi giấy

Để biết tôi phần mèo...

 

Ra thẳng góc vườn cũ

Tôi chỉ thấy lặng thinh

Và phải rất chăm chú

Mới biết nó đang rình...

 

Vậy là nó vẫn nhớ

Tìm đường về thăm tôi!

Chẳng biết chủ của nó

Đã chuyển đi đâu rồi?

 

Không biết địa chỉ mới

Có gần hay là xa?

Mà mèo có thể tới

Vẫn nhớ đường về nhà?

 

Tôi đoán chính là nó

Lăn lội về ban đêm 

Trời lạnh, tôi ngại mở

Nên tình "còn phải xem?"

 

Chắc lâu nó không gặp

Nên nó vẻ ngại ngùng?

Lắc túi hạt tới tấp 

Nhưng mèo vẫn đề phòng!

 

Tôi đành đi kiếm bát 

Dốc hạt dụ nó ăn

Mèo bắt đầu tương tác

Rón rén quay vào sân...

 

Chờ nó yên một lát

Tôi mới hé cửa xem

Mèo liền nhảy một phát

Qua hàng rào kế bên...

 

Ừ thôi thế cũng được!

Nó hiểu ý của tôi

Mất công chờ lần trước

Mưa gió thế đủ rồi!

 

Tôi vui vì thấy nó!

Sau gần hai tháng trời!

Tôi yêu con mèo đó

Vì thân thiện tuyệt vời!