Mặt trời chiều

Mặt trời chiều
Mặt trời Như một giọt máu đỏ Rơi trong chiều vu vơ Có người làm ngơ Xem là chuyện thường ngày Như chiều nao cũng vậy Rời bước chẳng vấn vương

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)




MẶT TRỜI CHIỀU

(Trương Minh Hiếu)

 

Mặt trời

Như một giọt máu đỏ

Rơi trong chiều vu vơ

 

Có người làm ngơ

Xem là chuyện thường ngày

Như chiều nao cũng vậy

Rời bước chẳng vấn vương

 

Có người thản nhiên

Như vô tư hoa tỏa hương thơm

Như lá xanh khoe sắc thắm bên đường

Chụp tấm hình

     Níu lại một niềm tin

 

Xe nối xe vẫn vòng quay bịn rịn

Đèn xanh nhấp nháy gọi mời

Có ánh mắt ngẩn ngơ trông đợi

Có cái nhìn

Vô định

         Buồn vui

 

Ngẫm thấy cuộc đời

Có chuyện lạ như quen

Có điều quen mà như xa lạ

Quen và lạ

Chiều vẫn đi

          Để lại ta

                Chẳng có nghĩa lý gì