Mây của trời

Mây của trời
Mây của trời chắc màu xanh lắm nhỉ Xôm xốp bồng bềnh theo gió chu du Chẳng nhớ nhà, chẳng biết khóc hu hu Vi vút từng cao, lang thang xứ lạ Đây thảo nguyên, đây trùng trùng núi đá Đây rừng già, suối bạc, nước long lanh

(Ảnh: Phương Thủy)


MÂY CỦA TRỜI (*)

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Mây của trời chắc màu xanh lắm nhỉ

Xôm xốp bồng bềnh theo gió chu du

Chẳng nhớ nhà, chẳng biết khóc hu hu

Vi vút từng cao, lang thang xứ lạ

 

Đây thảo nguyên, đây trùng trùng núi đá

Đây rừng già, suối bạc, nước long lanh

Đây cồn cát bao la, vàng trong nắng đổ

Hơi bốc mơ hồ ... mang nỗi nhớ không tên 

 

Một đêm trong mây về tới biển

Mặn mòi ... mây ở lại

Sóng ru ...

 

21.04.2024

—-

"Em là mây của trời, hãy để gió cuốn đi, qua thảo nguyên xanh, qua sa mạc nóng bỏng và qua biển êm đềm ngàn con sóng vỗ vào đêm" - Thạc sĩ Văn học Việt Nam Nguyễn Thị Toán