Mẹ....

Mẹ....
....Mẹ...Con bất hiếu xin dập đầu tạ tội Bao tháng, bao ngày vô tình với mẹ yêu Mẹ hao gầy thân còm cõi liêu xiêu Màn mi khép đợi buổi chiều u ám...


(Ảnh: Kiều Hà Liên)


....Mẹ...

Con bất hiếu xin dập đầu tạ tội

Bao tháng, bao ngày vô tình với mẹ yêu

Mẹ hao gầy thân còm cõi liêu xiêu

Màn mi khép đợi buổi chiều u ám...


Sinh ra con giữa thời kỳ bom đạn

Mảng trời xanh lỗ chỗ vết thương đau

Cha chiến trường biền biệt ở nơi đâu

Mẹ chắt sữa nuôi con trong khói lửa


Con lớn lên chép mòn vào trang vở

Sống ở đời là nghĩa mẹ, công cha

Góp yêu thương tích cóp hạt phù sa

Ươm lẽ sống như gieo mầm ngô lúa...


Mẹ hắt hiu héo mòn mùa mưa đổ

Bóng xế chiều tà trong lạnh lẽo cô đơn

Tuổi càng cao sầu muộn đến nhiều hơn

Mà con chẳng... nhặt nỗi buồn giúp mẹ


Chưa tắt nắng mẹ ơi đừng nhỏ lệ

Con sai rồi xin tạ tội với mẹ yêu

Mẹ thương con đã tha thứ bao nhiêu..?

Thêm lần nữa cũng chưa nhiều nghe mẹ...


Ngày 29/09/2020

Nguyễn Ngọc Thạch