Mưa vẽ…

Mưa vẽ…
Mưa vẽ vào đêm cầu vồng không tắt Ngày xưa âm thầm kéo hai mi mắt Buổi học cuối cùng Phượng Vỹ bẻ vội Trên cây như lửa. Trên bàn than hồng Mưa vẽ bóng cha run run vách đất


(Ảnh: Pixabay)


 

MƯA VẼ…

(Nguyễn Đức Hạnh)

 

Mưa vẽ vào đêm cầu vồng không tắt

Ngày xưa âm thầm kéo hai mi mắt

Buổi học cuối cùng Phượng Vỹ  bẻ vội

Trên cây như lửa. Trên bàn than hồng

Mưa vẽ bóng cha run run vách đất

Râu bạc rụng vào chén trà đắng ngắt

Nửa đời chiến binh nửa đời dạy học

Quen ngẩng cao đầu nên nhiều gió lốc

Mưa vẽ bóng mẹ vét gạo đáy thùng

Sợi thở dài  lạnh chiều tàn mùa đông

Mưa vẽ bóng em liêu xiêu cơm áo

Cặp sách bạc sờn vẫn tươi giáo án

Những giọt mưa mặn  xót vào năm canh

Những giọt mưa ngọt đợi cuối con đường

Chim về ăn khế hót trong hơn sương

Sách cũ nhoè ướt nát rồi còn thương.