Ngày ta giã từ tuổi trẻ

Ngày ta giã từ tuổi trẻ
ngọn gió mang tên “thời gian” cuốn chúng ta đi mặt trời đang vơi dần ngày hôm qua như chớp mắt rời bỏ thế gian chẳng chút lưu tình ngày hôm nay hiện hữu như tấm áo em mang in hình những nụ hoa xanh xanh bé nhỏ





NGÀY TA GIÃ TỪ TUỔI TRẺ 

(Trần Kim Hoa)

...

ngọn gió mang tên “thời gian” cuốn chúng ta đi

mặt trời đang vơi dần

ngày hôm qua như chớp mắt rời bỏ thế gian chẳng chút lưu tình

ngày hôm nay hiện hữu như tấm áo em mang in hình những nụ hoa xanh xanh bé nhỏ 

 

cuộc sống cứ thế tiếp diễn, cứ thế chảy trôi, cứ thế bắt đầu và kết thúc 

những đứa trẻ được sinh ra, những chàng trai cô gái bắt đầu cuộc tình và ai đó đang buông xuôi đang vật vã đang gào thét cùng những mảnh vỡ


lớp lớp ký tự mù mờ và rành rẽ trên tấm bảng thời gian

làm sao ngày ấy ta biết được cuối con đường có vầng trăng mờ tỏ

sẽ nói với ta về một ngày mai

và nỗi ám ảnh triền miên khi mặt trời đổ bóng 

nhắc ta những hoàng hôn


còn lại gì, còn lại gì trên cát trắng ngày sau

nụ cười của em ánh mắt của anh

rực rỡ như bình minh

hoang mang như bình minh

xa ngái như bình minh


ngày ta giã từ tuổi trẻ

...


2025, tkh