Người chết nuôi người sống

Người chết nuôi người sống
Hết chiến tranh, con lại về với mẹ Chỉ chú hai giỏi giang nhất không về Dáng hình chú hóa nước non Quảng Trị Trong nhà ta, chú ở cạnh ông bà Trong nhà ta, hàng tháng chú vẫn về


(Ảnh: Bùi Dương)

NGƯỜI CHẾT NUÔI NGƯỜI SỐNG

(Nguyễn Quốc Văn)



Hết chiến tranh, con lại về với mẹ

Chỉ chú hai giỏi giang nhất không về

Dáng hình chú hóa nước non Quảng Trị

Trong nhà ta, chú ở cạnh ông bà


Trong nhà ta, hàng tháng chú vẫn về

Chú ẩn hiện trong món lương tử tuất

Chú hiếu đễ bởi trong từng nắm đất

Cũng cúi đầu dâng nuôi mẹ, Việt Nam ơi


Hết chiến tranh, hàng triệu người  vượt khơi

Người mất, người còn lạc loài xứ sở

Người khốn khổ xa nuôi người khốn khổ

Máu, mồ hôi nuôi nước mắt, Việt Nam ơi


Bao thương đau, nghịch lý dân tộc tôi

Triệu người chết vẫn còn nuôi người sống

Nuôi cơm áo, nuôi ước mơ, hy vọng

Dáng tự do cho trời biển núi sông…