Người về nữa không

Người về nữa không
Để tôi tìm gặp hỏi người Sao không lấy lại nụ cười bỏ quên Để tôi thương nhớ đêm đêm Năm canh mơ với môi mềm eo thon Mắt huyền sáng dưới mi cong

 

Để tôi tìm gặp hỏi người

Sao không lấy lại nụ cười bỏ quên

Để tôi thương nhớ đêm đêm

Năm canh mơ với môi mềm eo thon

Mắt huyền sáng dưới mi cong

Sắc như dao bén cho lòng chẳng yên

Hỏi sao giọng nói dịu êm

Nghe như rắc mật , tôi quên lối về

Người ơi sao lại bỏ quê

Làm tôi đem nhớ ra bè thả trôi

Nói thì nói cứng thế thôi

Dễ đâu quên được mắt, môi, nụ cười

Nắng mưa là chuyện của trời

Nhớ nhung là chuyện của người tình si

Nhủ thầm người đẹp như ri

Bao người chết đuối huống chi là mình

Tương tư, tơ tưởng tâm tình

Ta khép nỗi nhớ lấy hình ra xem

Xem hoài xem mãi thành quen

Để trăm năm nữa, trả em tấm hình

Người ơi, người chớ vô tình 

Người bỏ xuống phố để mình tôi đau

Ai làm trầu cách xa cau

Thôi thôi người hãy mau mau trở về

Chiều chiều ta đứng chân đê

Dệt thương thành sợi, người về nữa không

 

Lương Duyên Thắng