Sông Hằng

Sông Hằng
thả xuống sông Hằng một ngọn nến một dải hoa một xác tín duyên kiếp rưng rưng vô vàn duyên kiếp linh hồn hân hoan hằng hà sa số linh hồn long lanh giọt nước rười rượi lênh láng lòng tay phong phanh vô vàn thế giới




(Ảnh: Pixabay)


SÔNG HẰNG

(Nguyễn Linh Khiếu)


thả xuống sông Hằng một ngọn nến

một dải hoa

một xác tín


duyên kiếp rưng rưng vô vàn duyên kiếp

linh hồn hân hoan hằng hà sa số linh hồn


long lanh giọt nước

rười rượi lênh láng lòng tay

phong phanh vô vàn thế giới

thao thiết biết bao vị lai

đầm đìa bao nhiêu tiền kiếp

mênh mang sông Hằng sóng sánh tan cùng nắng gió vô thường


xưa cùng ai thì thầm

sông Hằng mẹ ta

cùng ai mơ một dòng thiêng mải miết

một bến bờ thiêng xanh mướt

một đời sương sớm tinh khôi

một tình văn vắt trăng non


cùng mơ một duyên phận

duyên phận không phải giấc mơ duyên phận tiền định


cùng mơ một cuộc đời

cuộc đời ta không của một ta của biết bao ta khác


cùng mơ một kiếp người

nườm nượp vô lượng kiếp mây trôi gió thổi lênh đênh


vô vàn năm trở lại sông Hằng

tươi nguyên giấc mơ thời mơ ước

linh thiêng vẫn sông

linh thiêng vẫn cát

linh thiêng vẫn nước

linh thiêng vẫn người


mải miết trần gian xanh biếc

biền biệt nông nỗi tinh khôi


thả xuống sông Hằng một ngọn nến

một dải hoa

một xác tín

một ta.