Sương chiều

Sương chiều
chỉ gặp nhau mấy lần chẳng hiểu vì đâu không sao quên được bao lần ta qua vẫn nấn ná tìm ngôi nhà lúp xúp nơi phố cổ xưa lần nào cũng chỉ thấy sương xanh dịu dàng non tươi lành lạnh chiều Kinh Bắc sương như hồn người lãng đẫng sao chẳng thấy bóng hình người đâu


(Ảnh: Kim Anh)


SƯƠNG CHIỀU

(Nguyễn Linh Khiếu)


chỉ gặp nhau mấy lần chẳng hiểu vì đâu không sao quên được

bao lần ta qua vẫn nấn ná tìm ngôi nhà lúp xúp nơi phố cổ xưa

lần nào cũng chỉ thấy sương xanh dịu dàng non tươi lành lạnh

chiều Kinh Bắc sương như hồn người lãng đẫng sao chẳng thấy bóng hình người đâu


nơi tâm trí vẩn vơ nấn ná

sương chiều xanh phủ kín ngả đường xưa

muốn gặp lại giọng nói âm hưởng những bãi ngô non những bãi dâu xanh mươn mướt sông Cầu

muốn gặp lại mềm mại bóng dáng thiếu nữ của ta xứ Bắc

muốn gặp thế mà chẳng hiểu sao lần nào cũng chỉ sương xanh dịu dàng tươi non lành lạnh.