Thu chín

Thu chín
Em đưa mùa thu đi đâu Mà sóng mắt chiều lơi tím thế Lòng tôi thành cơn gió mùa đa đoan cả nể Đem chênh chao níu giữ mái xuân thì.
Em đưa mùa thu đi đâu
Mà sóng mắt chiều lơi tím thế
Lòng tôi thành cơn gió mùa đa đoan cả nể
Đem chênh chao níu giữ mái xuân thì.


 
Chẳng riêng gì một cánh thiên di
Đón bước trăng vỗ về lối cỏ
Sen khép vụ nặng tình hương ở trọ
Cốm đằm mùa ngọt nếp ủ lời thơm.
 
Chộn rộn chất chồng những rạ cùng rơm
Vừa mới thật thu,
đông đã về cận cửa
Lá chín bời bời
rưng rức niềm đi, ở
Sương chùng chình
lặng lẽ
đỡ mùa rơi.
 
Trần Huyền Tâm