Tỉnh... mơ

Tỉnh... mơ
Bấy nhiêu năm đọc sách làm thơ Chợt một ngày thấy mình khờ khạo Đường nhầy nhụa lem nhem quần áo Cơm chờ chân chữ ngũ nằm mơ Tưởng rồi ra sẽ hết ngu ngơ

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


TỈNH.. MƠ

(Nguyễn Văn Thông)

 

Bấy nhiêu năm đọc sách làm thơ

Chợt một ngày thấy mình khờ khạo

Đường nhầy nhụa lem nhem quần áo

Cơm chờ chân chữ ngũ nằm mơ

Tưởng rồi ra sẽ hết ngu ngơ

Lại lạc vào hoàng hôn hư ảo

Đêm trầm mặc và ngày ngơ ngáo

Những thanh âm chẳng đợi chẳng chờ

Tẩy não rồi mà vẫn còn mơ

Có Thiên đường thung thăng bước nhỏ

Rượu mềm môi và hoa rực rỡ

Người bên người. Thơ ở bên thơ