Tự tình

Tự tình
Nửa đêm ta đối ẩm Vai cứng đỡ vai mềm Rượu vào lời chẳng thốt Bởi dĩ tâm truyền tâm Phu phụ hơn thập kỷ Toàn phiền toái trao nàng Vui, ở ngoài cho bạn Buồn, nàng lĩnh trọn đêm

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


TỰ TÌNH

(Dương Chính Chức)

 

Nửa đêm ta đối ẩm

Vai cứng đỡ vai mềm

Rượu vào lời chẳng thốt

Bởi dĩ tâm truyền tâm

 

Phu phụ hơn thập kỷ

Toàn phiền toái trao nàng

Vui, ở ngoài cho bạn

Buồn, nàng lĩnh trọn đêm

 

Đời chẳng còn mấy chốc

Ta rồi cũng rời đi

Bao vui buồn còn lại

Giờ gom chia cùng nàng

 

Ly rượu nào chẳng cạn

Vui buồn nào cũng vơi

Kệ, cần gì toan tính

Thảnh thơi là được rồi

 

Nào, ta làm chén nữa

Cho môi mặt ấm thêm

Nếu mệt, thời ta ngủ

Nếu chưa, ta… hè hè!