Về với Noel xưa

Về với Noel xưa
quằn quại gió xé rèm mây vụn vỡ Đông oằn mình heo hút lạnh Noel ánh đèn mờ soi nỗi nhớ không tên sương u uẩn phủ chìm đêm mộng mị thuyền xa bến bao lâu rồi em nhỉ...?

(Ảnh: Kim Anh)



 VỀ VỚI NOEL XƯA 

(Nguyễn Ngọc Thạch)


quằn quại gió xé rèm mây vụn vỡ 

Đông oằn mình heo hút lạnh Noel 

ánh đèn mờ soi nỗi nhớ không tên

sương u uẩn phủ chìm đêm mộng mị 


thuyền xa bến bao lâu rồi em nhỉ...?

anh bần thần nghe giá buốt buông neo

chân lùng bùng nâng thân xác cô liêu 

về quá khứ tìm hồn yêu muôn thuở 


em còn nhớ lời nguyện cầu dang dở 

siết vòng tay hơi ấm chật Thiên đường 

nẻo đường yêu hoa man mác đưa hương 

đã thăm thẳm sâu tận cùng bóng tối...


Noel đến nỗi buồn vương vấn tuổi 

lại oằn lưng đêm côi cút dương trần 

dẫu biết rằng Đông đã mỏi mòn chân 

nhưng ngày cũ nào có lần quay lại 


đêm Noel anh mơ về mãi mãi 

mơ nụ cười soi ngọn lửa đêm Đông 

lời nguyện cầu văng vẳng chốn mênh mông 

là nỗi nhớ tìm về trong mãi mãi …


ngocthachnguyen 24/12/2024