Vô thường

Vô thường
Đầu Xuân nẩy lộc đâm chồi giữa Xuân mơn mởn một trời sắc hoa Hè sang quả đã la đà Mùa Thu chín mọng để ta tặng mình Cành Đông cây đứng lặng thinh

(Ảnh: Xuân Nguyễn)


 

VÔ THƯỜNG

(Nguyễn Văn Thông)

 

Đầu Xuân nẩy lộc đâm chồi

giữa Xuân mơn mởn một trời sắc hoa

Hè sang quả đã la đà

Mùa Thu chín mọng để ta tặng mình

Cành Đông cây đứng lặng thinh

lá rơi theo gió mây rình rập mây

Mãi  còn ngày ấy hây hây

bốn mùa gộp lại nơi đây một mùa

Vô thường khi nắng khi mưa

tỉnh queo ngày tháng như vừa biếc xanh