Xuân

Xuân
Xuân như thể trên mây sà xuống, Một chấm xanh non nhú đầu cành. Nấp dưới bùn khe sâu khô cháy, Quyện sương mờ vương vất mắc quanh.

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

XUÂN

(Bùi Đại Dũng)


Xuân như thể trên mây sà xuống,

Một chấm xanh non nhú đầu cành.

Nấp dưới bùn khe sâu khô cháy,

Quyện sương mờ vương vất mắc quanh.


Cảnh hoang lạnh không nghe tiếng lá,

Nhưng rì rầm chuyển vận điều gì.

Ta ở ngoài và trong dòng chảy,

Rung tận cùng mà chẳng cuốn đi.


Xuân như thể từ trong đất hiện,

Như trong Đông có sẵn Xuân rồi,

Với ta, Xuân không đi không đến,

Xuân không già, chẳng trẻ non tươi.