Thu về

Thu về
Ngẫu nhiên, những ngày đầy ắp kỷ niệm về Cha yêu cứ liên tiếp dội về thì cũng là những ngày mà con gái út có những tiết học viết văn về người mà em yêu nhất. Tình cờ đọc được bài văn em viết nháp.

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


THU VỀ

(Trần Kim Phú)



Ngẫu nhiên, những ngày đầy ắp kỷ niệm về Cha yêu cứ liên tiếp dội về thì cũng là những ngày mà con gái út có những tiết học viết văn về người mà em yêu nhất. Tình cờ đọc được bài văn em viết nháp. Không bất ngờ về tình yêu em dành cho mẹ. Nhưng bất ngờ về những suy nghĩ của em và óc quan sát của em. Em sâu sắc hơn những gì mà em thể hiện, lí lắc, nhí nhảnh, vui tươi. Cuộc sống bộn bề cứ như cơn lốc cuốn trôi mọi thứ. Ta không kịp quan sát những gì thân thương nhất bên ta đang vận động đang thay đổi cũng nhanh chẳng kém, từng phút từng giờ. Hì mỗi tội chữ em hơi xấu không đẹp như chữ mẹ. Nhưng không sao. Mẹ biết ơn em, biết ơn cuộc đời đã cho mẹ rất nhiều. Và nhiều nhất là mẹ luôn có những tình thương yêu vô bờ bến cứ lặng lẽ lặng lẽ đi bên mẹ, lắng nghe từng nhịp đập trong trái tim đầy nhiệt huyết của mẹ. Tình yêu đó lớn đến mức mà trọn đời này mẹ sẵn sàng hy sinh vô điều kiện để mong mỏi đền đáp phần nào. 


Vậy là, dù có cố tình mặc áo giáp đón THU, nhưng rồi, cuối cùng, ta vẫn phải khoác lên mình tấm áo lụa mỏng như màn khói cho hương thu, cho nắng thu và cho gió thu thấm đẫm cả tâm hồn lẫn thể xác của ta, để cho ta trọn vẹn và hoà quyện trong không gian đầy úp và bất tận ... THU