Ánh trăng

Ánh trăng
Sắp quên nửa vầng trăng Mây chiều nào cũng nhắc Trăng đêm rằm vằng vặc Sáng tận cùng tâm can Em muốn cố quên anh Mà lúc nào cũng thấy


(Ảnh: Kim Anh)


ÁNH TRĂNG

(Nguyễn Quốc Văn)


Sắp quên nửa vầng trăng

Mây chiều nào cũng nhắc 

Trăng đêm rằm vằng vặc

Sáng tận cùng tâm can


Em muốn cố quên anh

Mà lúc nào cũng thấy 

Anh trong từng cái bóng

Của mỗi người đàn ông


Em nước uống suối sông

Anh muối trong biển cả

Em cây triền núi đá

Anh rợp rừng ước mong


Anh khát em thiếu cơm

Em đói anh cạn nước

Làm sao quên nhau được

Ánh trăng non đầu non…