Bài thơ con viết
- Chủ nhật - 28/07/2024 16:40
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
(Ảnh: Trần Bảo Toàn)
BÀI THƠ CON VIẾT
(Kính tặng bà nội )
Đêm Hà My vạn vật đã ngủ yên
Chỉ có tiếng gà gáy sang canh nơi cuối xóm
Tí tách mưa rơi, đêm thanh minh vắng lặng
Thao thức trong con bao nỗi nhớ ùa về.
Chuyện của ngày xưa cứ dài lê thê
Đêm trăng sáng gối đầu, bà ru ngủ
Bà kể cho nghe chuyện xưa tích cổ
Nàng Cúc Hoa nuôi mẹ thay chồng.
Những Thị Màu đỏng đảnh, lẳng lơ
Oan Thị Kính khiến người đời nhỏ lệ
Vằng vặc trăng sao theo vào lời bà kể
Gió biển thổi về lồng lộng bóng hàng cau.
Con chìm vào giấc ngủ đêm sâu
Có tiếng đàn Thạch Sanh trong giấc mơ dìu dặt
Có Thánh Gióng cưỡi ngựa sắt đánh giặc
Có nàng Châu Long đi nuôi bạn thay chồng.
Có cô Tấm thảo hiền đi vào giấc mơ con
Thoang thoảng hương hoa cau nơi hiên nhà yêu dấu
Có tay quạt bà đưa suốt đêm hè không mỏi
Thơm mùi rạ rơm vất vả những ngày mùa.
Giờ bà đã già, tóc bạc mắt mờ
Nhớ nhớ... quên quên... những điều xưa cũ
Nghe tiếng trống chèo vẫn gợi miền ký ức
Thi thoảng bà đòi đi tìm gặp mẹ cha.
Con thắt ruột khi bà lẫn nhớ, quên
Những người ấy giờ đã thành thiên cổ
Tìm nơi đâu cõi thiên thai mấy độ
Thời gian ơi, khắc nghiệt là đây.
Về quê thăm, lại thấy yêu thấy thương
Lại gặp bà rưng rưng bên bậu cửa
Cháu con về, ánh mắt bà mừng rỡ
Chia tay cháu đi, bà lại lệ ngắn dài.
Đi suốt cuộc đời vẫn nhớ tới quê hương...
Câu hát ấy vẫn luôn trong con mãi
Bà là quê hương, là tuổi thơ dịu ngọt
Là bình vôi, là rơm rạ làng mình.
Trong con, Bà mãi là cổ tích đêm hè
Là tiếng diều trời chiều trên đồng làng yên ả
Quê hương ta bãi dài sông rộng
Bà là bờ đê chắn sóng giữ bình yên.
Luôn mong bà sống khỏe mạnh thọ niên
Để mỗi lần con về, lại được thấy Bà ngồi đợi bên bậu cửa
Lại cùng bà ngồi nghe tích chèo cổ
Bóng của bà lồng trong bóng quê hương.
02/4/2023
Lê Kim Thương