Bão

Bão
Chẳng vô tình đâu anh Khi lòng em bão nổi Cơn mưa chiều rong ruổi Ướt nhòe lời thương nhau. Nào phải tại ai đâu Khi mới là vĩ độ Nơi hình thành muôn thuở Tâm bão, vẫn là anh.


(Ảnh: Đặng Văn Tôn)


BÃO

(Phạm Hồng Oanh)

 

Chẳng vô tình đâu anh

Khi lòng em bão nổi

Cơn mưa chiều rong ruổi

Ướt nhòe lời thương nhau.

 

Nào phải tại ai đâu

Khi mới là vĩ độ

Nơi hình thành muôn thuở

Tâm bão, vẫn là anh.

 

Khoảng trời bình yên xanh

Bỗng chìm trong bão tố

Chịu đựng và tha thứ

Là mầm đời sinh sôi.

 

Bão chỉ có mùa thôi

Bốn mùa lòng em thế

Ích kỷ và cao quý 

Có bao giờ tách riêng?!

 

Tồn tại khoảng trời em

Anh - đầu nguồn bão tố

Day dứt và thương nhớ

Di chuyển vào trái tim