Bước chân phiêu lãng quên về

Bước chân phiêu lãng quên về
Ta tự nhấc mình lên với mênh mang Giữa tiếng từ bi dịu dàng thánh thót Thanh tân quá vầng cao xanh trước mắt Dưới đất xa mờ xao xác bước chân đi.


(Ảnh: Xuân Nguyễn)

 

BƯỚC CHÂN PHIÊU LÃNG QUÊN VỀ 

(Trần Huyền Tâm)


Ta tự nhấc mình lên với mênh mang

Giữa tiếng từ bi dịu dàng thánh thót

Thanh tân quá vầng cao xanh trước mắt

Dưới đất xa mờ xao xác bước chân đi.

 

Mùa trở mình trên những cánh thiên di

Gió trở mình qua những quầng mắt lá

Thời gian trở mình héo mòn sỏi đá

Thân vênh vao tâm mộng mị chốn nhân phàm.      

 

Ơi những mảnh đời còn mê lạc lang thang

Mấy ngàn năm quẩn quanh trong canh bạc

Thần đến rồi, quay đầu là bờ giác!

Chốn hồng trần đang tạnh nỗi hanh hao.

 

Pháp Luân xoay, vũ trụ mới đón chào

Thời - Không mới gióng những lời gọi nhắc

Vầng liên hoa đã rạng ngời tỏa khắp

Trước mắt ta đã mở cánh thiên đường.

 

Lời nhắn chân tình thao thiết ánh dương

Gửi những bước chân còn ngẩn ngơ mê lạc

Lóng lánh hạc vàng cùng vầng mây bạc

Lời thệ xa xưa đang da diết gọi ta về...

 

Thiên Giới diệu huyền mới đích thực là quê!


2016

THT