Cảm ơn Người!

Cảm ơn Người!
Khi con hoang mang không biết hướng chân trời Không biết tự nơi nào mình tới Không biết vì sao cuộc đời có đắng cay, khổ ải Không biết vì ai con có mặt trên đời


Khi con hoang mang không biết hướng chân trời

Không biết tự nơi nào mình tới

Không biết vì sao cuộc đời có đắng cay, khổ ải

Không biết vì ai con có mặt trên đời

 

Cám ơn cơ duyên cho con được gặp Người

Cho con biết tương lai và ngộ về quá khứ

Cho con biết thế nào là đủ

Biết từ bi, độ lượng, thứ tha

 

Hãy sống tốt hơn – giản dị thế thôi mà

Không chỉ vì mình để hướng về viên mãn

Hãy cứu vớt những linh hồn lầm lạc

Thế giới sẽ hòa bình trong tiếng hoan ca

 

 

Không chiến tranh, không tiếng khóc mỗi nhà

Không thù hận, chỉ vòng tay nhân ái

Chỉ chân thật và trái tim nhẫn nại

Mỗi nụ cười đều lấp lánh thiện tâm

 

Cám ơn ánh sáng của Người đã tỏa xuống cuộc đời con!

 

Nguyễn Thị Toán