Cánh hạc bay về

Cánh hạc bay về
Ta đến bên đời như sợi nắng mai Thoáng bối rối trước nụ cười thuở ấy Ánh mắt xưa thức yêu thương bừng dậy Phút chạnh lòng, ta chợt nhớ... rồi quên... Ta đi qua bung biêng tháng Giêng Cơn gió lạnh thoảng mặt hồ hiu quạnh

 

 

Ta đến bên đời như sợi nắng mai

Thoáng bối rối trước nụ cười thuở ấy

Ánh mắt xưa thức yêu thương bừng dậy

Phút chạnh lòng, ta chợt nhớ... rồi quên...

 

Ta đi qua bung biêng tháng Giêng

Cơn gió lạnh thoảng mặt hồ hiu quạnh

Bàn chân vô vi thả bước về tĩnh lặng

Mặc bụi đường nhòe mí ướt ưu tư.

 

Tháng Hai dịu dàng đơm giọt nắng ban trưa

Rót ngân nga trải thảm vàng trên phố

Hoa Tháng Ba chênh chao từng ô cửa

Hương mùa nào còn thắm cánh đào phai.

 

Ta thấy cỏ mềm sóng sánh giọt ban mai

Hoa vàng nở tưng bừng quê xa đó

Ánh mắt yêu thương xin đừng gây dông tố

Để Tháng Tư nhẹ lòng từng nhịp bước tinh khôi.

 

Tự soi mình, sẽ đắc, tự nhiên thôi

Sóng cuốn cát đi, chỉ còn vàng ở lại

Có duyên lành, người ơi đừng mê mãi

Hãy cùng ta theo cánh hạc bay về!


 
 

Ta mong tới ngày chúng mình trở về quê...


Trần Huyền Tâm