Chạy trốn mùa đông

Chạy trốn mùa đông
Thôi nào, chạy trốn làm chi Căm căm đang thắm, tái tê đang nồng Mưa dầm mới thực là đông Se se ngọn gió, người không bóng người


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

CHẠY TRỐN MÙA ĐÔNG

(Trương Minh Hiếu)

 

Thôi nào, chạy trốn làm chi

Căm căm đang thắm, tái tê đang nồng

Mưa dầm mới thực là đông

Se se ngọn gió, người không bóng người

 

Đã im, im cả tiếng cười

Con tàu qua bến để lời lặng câm

Lòng sâu chất chứa âm thầm

Trào lên tiếng sóng một lần vỡ tan

 

Mong gì buổi sớm xuân sang

Con chim đánh thức mơ màng sương rơi

Giọt đầy đọng với giọt vơi

Giọt vỡ vụn, giọt buông lơi lá cành

 

Chỉ vì gió héo, trời hanh

Mà cành oan ức là cành cây khô

Vỏ cây buông xuống hững hờ

Tươi trong thớ gỗ bất ngờ mầm xanh

 

Đông vun vén đủ ngọt lành

Trái tim ở lại là thành xuân sang