Chiều trên những đồi thơm

Chiều trên những đồi thơm
Mù giăng giăng mỏm đá lô nhô Mây lả lướt gọi chiều về rất sớm Ríu rít đàn chim nghiêng cánh lượn Gió cất lời, cây lá lao xao. Ráng chiều hồng soi mắt em đẹp sao Trán em ướt, giọt mồ hôi lấm tấm

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


Chiều trên những đồi thơm

(Trần Huyền Tâm)  


Mù giăng giăng mỏm đá lô nhô

Mây lả lướt gọi chiều về rất sớm

Ríu rít đàn chim nghiêng cánh lượn

Gió cất lời, cây lá lao xao.

 

Ráng chiều hồng soi mắt em đẹp sao

Trán em ướt, giọt mồ hôi lấm tấm

Tay em mềm, lá dứa thì thô cứng

Ngọn lá nào làm da em xước xây.

 

Tôi ngồi nơi đây

Lặng ngắm những đồi cây trĩu trái

Thương thương lắm đôi tay xưa mềm mại

Gai nhọn, cành thô... chai sạn mất rồi.


Lục lạc lanh canh... đàn trâu khuất sau đồi

Gió sóng sánh lướt qua vùng dứa chín

Những vì sao lấp lánh cùng mây tím

Giữa thanh bình, vầng trăng sáng nức hương.