Chợt nhớ ba
- Thứ sáu - 05/05/2023 17:17
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
(Ảnh: Xuân Nguyễn)
CHỢT NHỚ BA
(Anh Vũ)
Ba ngược xuôi Trường Sơn,
Dấu chân mòn vách đá,
Ba mươi năm,
da xanh lét lá rừng già...
Ba hầm hập sốt mê man,
Quằn quại như con thú lạ,
Cắn bập môi toé máu vẫn không than...
Ba đi mòn chân xin tiêu chuẩn thương binh,
Bao mảnh đạn găm,
Đêm đông thao thức,
Đi chứng da cam,
Những cơn ho phổi dập,
Ba ra đi chẳng kịp trối trăng gì...
Chuyến bay đêm con ra Hà Nội,
Sân bay Nội Bài xuyên đêm chiếc tắc xi...
Bốn giờ sáng con về,
Cổng mở toang chẳng có Ba đứng đợi,
Con Vàng không chồm lên nông nỗi,
Dù mỗi năm chỉ gặp nó một lần.
Cả đời ba lầm lũi chỉ hy sinh,
Ba day dứt luôn thấy mình có tội,
Về hưu sớm, con mình không có lối,
Cầm mảnh bằng lại Nam Tiến như xưa...
Ba mươi năm mơ mái ấm gia đình,
Lại tiễn con, cuộc phân ly rẽ lối...
Rồi ba nhọc nhằn,
Về miền Tây sớm tối,
Đốn mía, móc vườn hùi hụi một nông phu...
Hai cha con làm thuê,
Đêm thắp ngọn đèn mờ,
Ba khóc,
quờ quạng những ngón tay sần sượng,
Ba nói rằng cả một đời đi lính,
Thân ba đầy mảnh đạn,
Ba chưa bắn ai bao giờ,
Mà sao ba khổ,
Làm sao con cái bớt bơ vơ?
Đêm hôm ấy,
Trong chòi dựng lá dừa,
Mưa sầm sập ,
trời đổ cơn giông bão,
Hai giọng hu hu rống khóc như mưa...
Con nhớ lại mà sao xa xót,
Năm tháng nào nhoè nhoẹt ướt tháng năm...
Những kỷ niệm xa xăm.
Ướt mãi chỗ con nằm...
Ngày xưa con trách Trời ,trách thời thế bất công,
Nay con hiểu đó là Nghiệp nợ,
Con bàng hoàng khi nghĩ về dòng họ,
Những đa đoan trong mỗi phận con người...
Những nỗi đau thấu buốt tận Trời,
Những oan trái từ tổ tông phải trả,
Cha ông đã làm gì?
Đâu trách cứ được cha ông!
Chịu đớn đau đi,
Trời sẽ hiểu lòng...
Ba ra đi đã mười sáu năm ròng,
Chưa một lần con mơ ,lục tung ký ức,
Con tin rằng có cõi Tiên , cõi Phật
Ba mẹ cứ tiêu dao
Sẽ có lúc trở về…