Có thể rồi

Có thể rồi
Có thể rồi giây phút đó em quên Để giọt mưa không về trời được nữa “Mây đầu ô”, hững hờ qua khung cửa Quán sách trường, lần lữa gọi chia ly *

 

 

Có thể rồi giây phút đó em quên

Để giọt mưa không về trời được nữa

“Mây đầu ô”, hững hờ qua khung cửa

Quán sách trường, lần lữa gọi chia ly *

 

Có thể rồi em phải nhớ làm chi

Một chàng trai, giữa đường đời em gặp

Mong manh quá như cầu vồng bảy sắc

Chiều mưa này ai bắc cuối trời xa.

 

Có thể rồi tìm trong tháng ngày qua

Em gặp lại cơn mưa và chuyện cũ

Nhạt nhòa trôi giữa hồi quang quá khứ

Bụi thời gian rỏ xuống, rũ mòn.

 

Nhưng có một người không thể nào quên

Những giây phút thần tiên đã gặp

Một câu hỏi đêm ngày vẫn nhắc

Thế giới đông người sao chỉ thấy riêng em?

 

Thái Văn Sinh

------

*  Quán sách ĐHTTH HN tại Thượng Đình, trú mưa cùng người đẹp, mua tập thơ “Mây Đầu Ô” của Quang Dũng một chiều mưa 1984 )