Cơn gió bay từ biển nhớ

Cơn gió bay từ biển nhớ
Sáng nay Họa Mi buồn không hót cánh ướt mưa, lướt thướt chuyển cành mắt long lanh tròn, chim muốn khóc xuân đã đi rồi, sao hạ đến mong manh! Một góc vườn như vẫn thèm xanh

(Ảnh: Nhà thơ Nguyễn Phương Thủy)




CƠN GIÓ BAY TỪ BIỂN NHỚ

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Sáng nay Họa Mi buồn không hót

cánh ướt mưa, lướt thướt chuyển cành

mắt long lanh tròn, chim muốn khóc

xuân đã đi rồi, sao hạ đến mong manh!

 

Một góc vườn như vẫn thèm xanh 

nụ hé thơm, ngập ngừng khép mở

và cơn gió bay từ biển nhớ

vẫn ngậm ngùi, xon xót bám vào da!

 

Có một người vừa quay bước đi xa ...

về hướng mùa xuân, mùa của lòng vĩnh cửu

Có một người dường như ở lại

lẫn trong hạ về sướt mướt mưa rơi!

 

Sớm nay buồn, Họa Mi không chơi

gom cọng rơm sũng nước đất trời

xếp, xếp mãi vòng quanh chiếc tổ

lấp cho đầy khoảng trống đơn côi.

 

15.05.2024-15.07.2024