Cuối thu

Cuối thu
Em đi rồi, mùa thu qua rất vội Nắng mong manh không kịp ấm vào lòng. Mây thoáng bay chưa nhận ra ngũ sắc Đã trắng trời thương gửi những nhớ mong.

(Ảnh: Lê Thu)


CUỐI THU

(Nguyễn Quốc Huy)



Em đi rồi, mùa thu qua rất vội

Nắng mong manh không kịp ấm vào lòng.

Mây thoáng bay chưa nhận ra ngũ sắc

Đã trắng trời thương gửi những nhớ mong.


Em đi rồi, khi mái phố vào đông

Chiều chợt gió, 

                         lá vàng rơi xao xác

Cuối đường xa mắt ai nhìn ngơ ngác

Lặng lẽ quay về, 

                            lặng lẽ mơ…


Níu lại trong tay một chút thẫn thờ

Để kịp nhận ra riêng mình đơn lẻ.

Hương sữa cuối mùa từ đâu thơm thật nhẹ

Chợt xót xa buồn:

                              - Hoa sữa có lại rơi?