Đại dương

Đại dương
Giữa biển xanh ta nghe lời sông suối, Uống no nê cơn khát mặn chốn rừng, Giữa cao xanh ta nghe lời mây nổi, Nghìn năm chờ vẫn cứ thung dung... Nước chẳng muốn lên non, Chẳng muốn quay trở lại,

(Ảnh: Xuân Nguyễn)


Đại dương 

(Anh Vũ)


Giữa biển xanh ta nghe lời sông suối,

Uống no nê cơn khát mặn chốn rừng,

Giữa cao xanh ta nghe lời mây nổi,

Nghìn năm chờ vẫn cứ thung dung...


Nước chẳng muốn lên non,

Chẳng muốn quay trở lại, 

Đá trơ rừng, xơ xác chẳng còn rêu...

 

Khe suối uốn lưng đèo, 

Trơ choèn con lạch đỏ.

Nước mắt Phật nặng dần cho biển thôi giông gió,

Biển Luân hồi thôi ngụp lặn từ đây...

 

Hàng tỷ năm rồi, trái đất chậm vòng quay,

Nhân thế đảo điên, Tận Thế tới từng ngày, 

Sông suối ơi! Hãy uống no cơn mặn,

Giọt Từ Bi định cứu thế nhân này! 

Sông suối hỡi, hãy thành Rồng trắng bạc,

Có Bạch Vân trên cao nhất những đàn mây...


Rủ ta nhé khi nào khởi sự, 

Đại Dương xanh theo Thuyền Pháp cùng bay…