Dáng hoa xưa

Dáng hoa xưa
Có những lần trở lại thăm đất quê Dáng hoa xưa tìm về trong ký ức Người xinh tươi một thời chung trường lớp Đoá hoa xinh vừa chớm tuổi trăng tròn. Nhỏ nhắn hồn nhiên duyên dáng dịu hiền


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

DÁNG HOA XƯA

(Nguyễn Như Thạnh)


Có những lần trở lại thăm đất quê

Dáng hoa xưa tìm về trong ký ức

Người xinh tươi một thời chung trường lớp

Đoá hoa xinh vừa chớm tuổi trăng tròn.

 

Nhỏ nhắn hồn nhiên duyên dáng dịu hiền

Đôi mắt huyền với nụ cười thơ mộng

Bao tháng năm hoa khôi ngay liền cạnh

Mải ngó ngàng nơi khác chẳng thấy nhau.

 

Rồi một ngày...ngày ấy qua đã lâu

Lối về quê gặp nhau người bạn cũ

Thấy ngỡ ngàng người ơi xinh đẹp thế

Tâm hồn chợt mơ mộng nhịp tim rung.

 

Thời gian như trôi vội nhanh thêm

Chia tay nhau mà bao điều chưa nói

Những tâm tư ước mộng đành cất giữ

Bầy tỏ tâm tình qua những lá thư...

 

Tôi đã về gặp lại người xưa

Cùng bạn học chung vui ngày tụ hội

Nhớ khi xưa những tháng ngày mong đợi

Thư mấy lần mà chẳng thấy hồi âm.

 

Nghĩ phận mình chẳng là kẻ có duyên

Lưu dáng xinh vào trong tâm gìn giữ

Lưu luyến chi khi tình người chẳng mở

Tháng năm trôi ký ức cũng phai mờ.

 

Có những khi nhớ về kỷ niệm xưa

Mượn ý thơ thay những điều muốn nói

Chắp điệu vần thấy bâng khuâng diệu vợi

Cuối đường đời vẫn thổn thức con tim.

 

Chuyện cuộc đời những khi nhớ khi quên

Đường cuộc đời yên bình không lối rẽ

Nếu khi xưa người trả lời, có thể

Nay lối về mình tay trong tay.