Đêm

Đêm
Cái đêm anh giã biệt em Đêm đen đến gió cũng đen một màu Trăng không còn tỏ trên đầu Người không kịp thốt một câu ân tình

(Ảnh: Đặng Văn Tôn)


ĐÊM

(Nguyễn Quốc Văn)


Cái đêm 

anh giã biệt em

Đêm đen 

đến gió cũng đen một màu


Trăng 

không còn tỏ trên đầu

Người 

không kịp thốt một câu ân tình


Anh 

bơi về phía nhà mình

Còn em 

lội ngược mối tình lẻ đêm


Tình ta 

đom đóm làm đèn

Những gì chưa tối 

đời em tắt bù…