Đi

Đi
Tôi cứ Khoảng đời nào lóe sáng cho tôi?đi, dọc con đường mòn mỏi Tôi cứ đi, về hướng xa xôi Thời gian trôi, hẹp hòi theo vách đá Lòng đơn côi từng cơn thét gọi

(Ảnh: Phương Thủy)



ĐI

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Tôi cứ đi, 

dọc con đường mòn mỏi

Tôi cứ đi, 

về hướng xa xôi

Thời gian trôi, 

hẹp hòi theo vách đá

Lòng đơn côi 

từng cơn thét gọi

Khoảng đời nào lóe sáng cho tôi?

 

Không lùi, 

không tiến, 

chỉ đi thôi

Giữa hư không, 

vô tận,

của cuộc đời.

 

28.02.2024