Diêu bông

Diêu bông
Trăng rằm rơi xuống sông sâu Có người đi mãi, để sầu cho ai Người đi tận cuối sông dài Để người bên bến cắm sào chờ trông Chờ ai năm vụ trầu không

(Amnhr: Pixabay)



DIÊU BÔNG

(Lương Duyên Thắng)

 

Trăng rằm rơi xuống sông sâu

Có người đi mãi, để sầu cho ai

Người đi tận cuối sông dài

Để người bên bến cắm sào chờ trông

Chờ ai năm vụ trầu không

Vườn cau lá rụng, lấy chồng xa quê

Chiều nay về lại chân đê.

Nhìn về bến cũ bộn bề xót xa

Vẳng nghe tiếng hót đa đa

Nhớ người năm ấy, lại da diết buồn

Người đi tìm lá diêu bông

Bến sông tràn gió, cải ngồng nhớ ai

Nhắn người  ở cuối sông dài

Diêu bông người hái lại hoài công thôi

Ta giờ có chốn có nơi

Bến sông về lại người ơi, có buồn?