Diệu khúc nghê thường

Diệu khúc nghê thường
Có một ngày xuân ấm nồng như thể Nắng hươm vàng từ mấy độ ban trưa Khoảng trời chiều trong vắt, non tơ Vầng Hoàng Vũ* thơm ngọc ngà cổ tích.



Có một ngày xuân ấm nồng như thể

Nắng hươm vàng từ mấy độ ban trưa

Khoảng trời chiều trong vắt, non tơ

Vầng Hoàng Vũ* thơm ngọc ngà cổ tích.


Em nhắn gì qua màu mơ biếc

Mà thanh tao theo hương đến ta ngồi

Mà trong veo tịnh khiết rạng ngời

Mà cánh, lá, nụ, chồi non rờ rỡ.


Bỏ mặc ngoài kia thế thời ồn ã

Những lô nhô bạc bẽo cõi người

Chỉ còn ta với khoảng lặng bên đời

Nhành hoa biếc mở diệu kỳ khe khẽ.


Những bước về từ tịnh nguyên lặng lẽ

Những yêu thương dâng triển tích không lời

Khúc nghê thường nương ánh sáng chơi vơi

Vầng hoa múa... vàng mơ… xanh huyền thoại.


Chốn nhân thế vẫn tơi bời mê mải

Chẳng còn gì ngoài hoài niệm đã xưa

Ta bên hoa, lời thêm nữa là thừa

Phút tĩnh tại an lành nhoà ký ức.


Rồi lặng yên cũng trở thành bất lực

Khúc nghê thường 

rạo rực bước thiên thê**

Vầng hoa xanh nâng gót tía quay về

Cùng diệu huyền vẽ mình vào cổ tích...


09/02/2019
Trần Huyền Tâm

_____

* Tên một loài lan có hương thơm

**Thiên thê: chiếc thang lên trời