Đôi dòng tâm sự

Đôi dòng tâm sự
Ngày này, bảy mươi năm trước Mẹ tôi vượt cạn khó khăn Đúng lúc tiếp quản Nam Định Thành phố khắp nơi hoang tàn... Sinh xong, mẹ tôi băng huyết Nằm đó, không có người chăm



ĐÔI DÒNG TÂM SỰ

(Nguyễn Hoàng Lâm)

 

Ngày này, bảy mươi năm trước

Mẹ tôi vượt cạn khó khăn 

Đúng lúc tiếp quản Nam Định

Thành phố khắp nơi hoang tàn...

 

Sinh xong, mẹ tôi băng huyết

Nằm đó, không có người chăm

Chỉ chậm một chút là chết

Nếu bố tôi không kịp thăm...

 

Chuyện này chị tôi kể lại

Trong lòng tôi rất thương bà

Tuổi "dở dương", tôi hay cãi

Giờ luôn cảm thấy xót xa...

 

Nước mắt chảy xuôi là thế!

Cá chuối đắm đuối vì con

Công sức mẹ bao giờ kể?

Bao nhiêu năm tháng hao mòn...

 

Xin trút nỗi lòng tâm sự

Nhớ mẹ qua làn khói nhang...

Cầu mong bố mẹ tha thứ

Chúc họ suối vàng bình an...

 

Người tuổi bảy mươi đã khác

Không còn dẻo dai như xưa

Nhịp sống cảm thấy chậm hẳn

Chẳng biết là tự bao giờ?

 

Tự nhủ phải sống tích cực!

Cả thể chất lẫn tinh thần 

Mọi thứ đều cần lượng sức

Đơn giản, biết yêu bản thân!

 

Cầu mong có thêm sức khoẻ

Hạnh phúc bên con cháu yêu!

Tận hưởng những gì có thể

Cuộc đời ban tặng còn nhiều...

 

Cầu mong con cháu hạnh phúc!

Bình an, mạnh khỏe, thành công

Chúc họ hàng và bè bạn

Luôn đạt ý nguyện trong lòng...